拼音mén zhàng
注音ㄇㄣˊ ㄓㄤˋ
繁體門(mén)杖
⒈ ?封建社會(huì)刑罰之一。在宮殿門(mén)前杖打大臣。
⒈ ?封建社會(huì)刑罰之一。在宮殿門(mén)前杖打大臣。
引清 王士禛 《居易錄談》卷中:“﹝ 祝淵 ﹞詣 長(zhǎng)安門(mén) 上疏論救,予門(mén)杖。舊例,門(mén)杖甚于廷杖,十死八九。”
清 俞樾 《茶香室續(xù)鈔·門(mén)杖》:“世知 明 代有廷杖,罕知有門(mén)杖。”